Chủ Nhật, ngày 12 tháng 4 năm 2015
Hẹn hò nữa
Và tụi nó hẹn hò về với ngôi nhà ấy, ngôi nhà có những con người tin luôn chyện cổ tích. Bởi ngôi nhà ấy là vườn cổ tích. Một khu vườn cổ tích thật sự. Trong đó có những nhân vật sống cuộc đời như mộng, Hai nàng Trinh nữ và bầy trẻ thơ. Viết đến đây nó nhớ đến " Trên đồi cao chăn nầy Thiên Sứ". Rồi sẽ có một cái gì đại loại thế... Chờ thêm thôi.
Khu vườn thần tiên, ngôi nhà bình yên hiện ra trong nắng chiều ma mị.

Không buồn vào nhà vội bởi bầy trẻ nghe xôn xao đã chạy ra chào rồi.
- Chào cô Nga! Chào Cô Nhỏ!
Hai cái tên đó đã trở nên quá thân thương với bọn chúng. May mà nó chưa chào cô LC
Đủng đỉnh cùng nắng chiều mãi ngoài sân không buồn vào trong nhà. Mà vào làm gì, bởi chủ nhà đang Thiền. Mà thiền thì không thể tiếp khách. Mà khách ni cũng đặc biệt lắm. Tự lên, tự chơi rồi tự xông vào nhà người ta tự nhiên như gió cứ đến mùa lại thổi vậy. Nhớ cũng như gió, lãng đãng hồn nhiên.
Chịu không nổi với hoa




Vào trong nhà, còn thần tiên hơn thế nữa. Nó thực sự phiêu, tin luôn cả câu chuyện về vị trà chanh

Trầm hương buông lãng đãng
Níu tay với nghìn trùng
Ta dường như quên hẳn
Mình xuống trần bao năm


Nàng tinh khôi áo trắng
Môi tươi ngỡ đóa trà
Mấy nghìn năm chờ đợi
Để gặp người yêu hoa

Em như làn gió nhẹ
Vô tư chẳng ưu phiền
Ta như chàng lãng tử
Lãng đãng chiều miên miên

Bên ô cửa bỏ quên
Trầm hương đưa khói
Tím một dáng thơm mơ về cõi thoát tục ...
Haiku Trầm
LC
Ngắm nghía xí thôi. Xin thông báo trong bài có sử dụng rất nhiều hình ảnh của nhiếp ảnh gioa Cô Nhỏ. Tấm mô xấu là của LC.
Khu vườn thần tiên, ngôi nhà bình yên hiện ra trong nắng chiều ma mị.

Không buồn vào nhà vội bởi bầy trẻ nghe xôn xao đã chạy ra chào rồi.
- Chào cô Nga! Chào Cô Nhỏ!
Hai cái tên đó đã trở nên quá thân thương với bọn chúng. May mà nó chưa chào cô LC

Đủng đỉnh cùng nắng chiều mãi ngoài sân không buồn vào trong nhà. Mà vào làm gì, bởi chủ nhà đang Thiền. Mà thiền thì không thể tiếp khách. Mà khách ni cũng đặc biệt lắm. Tự lên, tự chơi rồi tự xông vào nhà người ta tự nhiên như gió cứ đến mùa lại thổi vậy. Nhớ cũng như gió, lãng đãng hồn nhiên.
Chịu không nổi với hoa




Vào trong nhà, còn thần tiên hơn thế nữa. Nó thực sự phiêu, tin luôn cả câu chuyện về vị trà chanh


Trầm hương buông lãng đãng
Níu tay với nghìn trùng
Ta dường như quên hẳn
Mình xuống trần bao năm


Nàng tinh khôi áo trắng
Môi tươi ngỡ đóa trà
Mấy nghìn năm chờ đợi
Để gặp người yêu hoa

Em như làn gió nhẹ
Vô tư chẳng ưu phiền
Ta như chàng lãng tử
Lãng đãng chiều miên miên

Bên ô cửa bỏ quên
Trầm hương đưa khói
Tím một dáng thơm mơ về cõi thoát tục ...
Haiku Trầm
LC

Ngắm nghía xí thôi. Xin thông báo trong bài có sử dụng rất nhiều hình ảnh của nhiếp ảnh gioa Cô Nhỏ. Tấm mô xấu là của LC.
